Sách hay về Abraham Lincoln

Sách về Abraham Lincoln hay nhất. Tất cả những ai quan tâm đến Abraham Lincoln đều sẽ tìm đọc những quyển sách này.

Abraham Lincoln – Săn Lùng Ma Cà Rồng

Bang Indiana – Mỹ, năm 1818. Ánh trăng rọi xuyên qua hàng cây dày đặc bao quanh cái cabin chỉ có duy nhất một phòng, trong đó cậu bé Abe Lincoln chín tuổi đang quỳ bên cạnh người mẹ đang dần đi vào cõi chết. Bà bị mắc một chứng bệnh mà thời đó họ gọi là “bệnh sữa”.

“Con trai bé nhỏ của ta….” – Bà gọi nhỏ trước khi nhắm mắt.

Chỉ sau này cậu bé Abe tội nghiệp mới hiểu ra rằng, nỗi đau đớn mà mẹ cậu phải chịu đựng thực tế là do ma cà rồng gây ra.

Khi sự thật trên được phát hiện, Lincoln đã viết lại trong nhật kí của mình: “Từ nay trở đi cuộc đời tôi sẽ là một cuộc truy lùng và sự hiến thân gian khổ. Tôi sẽ phải kiểm soát suy nghĩ và thân thể tôi. Và việc kiểm soát này chỉ để thực hiện duy nhất một mục đích….” Được ban tặng một sức khỏe và chiều cao lí tưởng, cùng với kỹ năng sử dụng rìu điêu luyện, Abe bắt đầu hành trình báo thù của mình, hành trình sẽ dẫn ông đến Nhà Trắng và trở thành Abraham Lincoln vĩ đại.

Trong khi Abraham Lincoln được mọi người sùng bái vì đã giải phóng nước Mỹ và trả tự do cho hàng nghìn nô lệ, thì cuộc chiến sống còn của ông trước sức mạnh của ma cà rồng lại bị che lấp hàng trăm năm. Điều này chỉ được khám phá khi Seth Grahame-Smith vô tình phát hiện ra hành trình bí mật của Abraham Lincoln và ông trở thành người đầu tiên quan tâm về hành trình lịch sử đó sau hơn 140 năm.

Với lối viết lôi cuốn và hấp dẫn, kế thừa xuất sắc phong cách viết tiểu sử của Doris Kearns Goodwin và David McCullough, nhà văn Seth Grahame – Smith đã tái hiện cuộc đời của vị tổng thống vĩ đại nhất nước Mỹ – Abraham Lincoln thông qua cách khai thác và lý giải hoàn toàn mới. Lần đầu tiên, tất cả những điều liên quan đến lịch sử bị che giấu đằng sau cuộc nội chiến Mỹ và vai trò của ma cà rồng đối với sự ra đời, trưởng thành và kề cận cái chết của đất nước này được vén màn bí mật. Tác phẩm đã thu hút được hàng triệu độc giả khắp nơi trên thế giới, lọt vào danh sách các tiểu thuyết bán chạy nhất năm 2010 của Mỹ và hiện đang được dựng thành phim.

Thiên Tài Lãnh Đạo Abraham Lincoln

Tại sao các nhà lãnh đạo đương thời lại chuộng phong cách và triết lý lãnh đạo của Abraham Lincoln? Bởi vì, theo các tiêu chuẩn hiện đại, những thành tựu của Lincoln được xem như một phép lạ. Không thể nào không tin rằng Lincoln là nhà lãnh đạo vĩ đại nhất được biết đến của đất nước này và có thể là cả thế giới. Rõ ràng ông đã vượt hẳn những gương mẫu của thời hiện đại như Iacocca, Reagan hoặc Bush. Không có một sự so sánh nào xác đáng cả. Lincoln là một người thực sự biết cách lãnh đạo. Lincoln là một nhà lãnh đạo thực sự có gì đó mới mẻ để trao cho các nhà lãnh đạo chính trị và kinh doanh đương đại.

Chỉ mười ngày trước khi Abraham Lincoln làm lễ tuyên thệ nhậm chức vào năm 1861, phe Liên Bang miền Nam ly khai khỏi Liên Minh, chiếm toàn bộ các cơ quan, pháo đài, xưởng vũ khí đạn dược nằm trong lãnh thổ của họ. Mọi chuyện càng xấu hơn khi Lincohn, người được bầu chọn bởi một thiểu số phiếu phổ thông, bị một trong các cố vấn của chính ông đánh giá rằng ông chẳng là gì cả ngoài một luật sư tinh tế lẻ hạng hai lóng ngóng và chẳng có chút kinh nghiệm lãnh đạo nào.

Điều Lincoln đã thực hiện để trở thành một vị tổng thống cao quý và được tôn kính trong lịch sử, không phải là cách mà ông có thể giúp bạn điều hành công ty của bạn. Thiên Tài Lãnh Đạo Abraham Lincoln là cuốn sách đầu tiên khảo sát những khả năng lãnh đạo phong phú, đa dạng của ông và cách ứng dụng chúng vào thế giới phức tạp ngày nay.

Trích đoạn

Trong bốn năm nhậm chức tổng thống, Abraham Lincoln đã dành phần lớn thời gian hoà mình với binh sĩ. Đối với ông họ là số một, chính họ là những người sẽ hoàn thành công việc. Hầu như ông đã sống luôn trong phòng điện tín của Bộ Chiến tranh để có thể nắm bắt các thông tin then chốt, từ đó đưa ra những quyết định nhanh chóng và kịp thời. Ông họp với các tướng lãnh và thành phần nội các của mình tại nhà của họ, tại văn phòng và tại chiến trường, chủ yếu để đưa ra phương hướng và chỉ đạo. Ông công du đến Căn cứ Hải quân và các pháo đài nằm trong và chung quanh Washington để thanh tra quân khí mới, và ông đã làm tất cả những điều đó để nắm bắt một cách chính xác về hiện tình hoạt động và khả năng của quân đội. Việc tiếp xúc này cũng giúp ông nắm bắt những thông tin tại chỗ cần thiết hầu đưa ra những quyết định chính xác, am tường, chứ không chỉ dựa vào báo cáo của người khác. Việc ông đích thân gặp các thành viên then chốt của chính phủ như các nghị sĩ và đến bệnh viện thăm thương bệnh binh cũng biểu hiện một bản chất nhân ái và quan tâm đến người khác. Lincoln còn đến ngay chiến trường để thị sát và đích thân chỉ huy nhiều tình huống, trực diện với lửa đạn ít nhất là một lần (ông là một trong số ít tổng thống Hoa Kỳ đã làm điều này khi đương chức).

Ngày 24-10-1861, Lincoln đã giải nhiệm Tướng John C. Fremont khỏi chức vụ chỉ huy Cục Chiến tranh phía Tây (tổng hành dinh đặt tại Missouri) và thay thế bằng Tướng David Hunter. Ngoài nhiều điều sai lầm khác, Tướng Fremont đã đưa ra tuyên bố (ngay sau đó được Lincoln thu hồi) tình trạng thiết quân luật và ra lệnh thả nô lệ ngay trong quân lệnh của mình. Fremont cũng đã lạm dụng các quỹ công và tụ tập quanh mình một đám tư vấn vô đạo đức, và ông ta hoàn toàn cách ly với thuộc cấp cũng như hiện tình phải đối phó. Ông ta đã trở thành một nhà lãnh đạo bất tài kỳ quặc. Trong thư gửi cho Tướng Hunter, ngay trước khi cách chức Fremont, Lincoln đã tóm tắt quan điểm của mình về trường hợp này: “Ông ta [Tướng Fremont] đang mất tin tưởng vào những người gần mình vốn là nguồn hỗ trợ mà bất kỳ ai trong cương vị của ông đều phải có để thành công. Lỗi lầm lớn nhất của ông ta là tự cô lập và không cho phép bất kỳ ai tiếp xúc với mình — như thế ông ta không biết được diễn tiến của chính vấn đề mà ông ta đang xử lý.

Lá thư của Lincoln tự nó là một bài học cho các nhà lãnh đạo ngày nay. Không chỉ giải thích về vấn để của Fremont trong thư, ông còn góp ý cho Hunter về cách giải quyết vấn đề để tránh vấp phải cùng “lỗi lầm nghiêm trọng” đó. Với tư cách thay thế Fremont, Tướng Hunter hẳn nhiên không thể hiểu sai lệch những gì Lincoln đòi hỏi ở ông. Ngoài ra, qua thư của mình, Lincoln cũng bộc bạch nền tắng triết lý lãnh đạo của mình —- một phương pháp mà 100 năm sau đó đã trở thành một phần của cuộc cải cách trong tư duy lãnh đạo hiện đại mà Tom Peters và Robert Waterman mệnh danh là MBWA.

Tặng Phẩm Của Lincoln

“Đây tuyệt đối là quyển sách hay nhất từng được xuất bản viết về sự hóm hỉnh và những câu chuyện của vị tổng thống vĩ đại này. Tất cả những ai quan tâm đến Abraham Lincoln đều sẽ tìm đọc quyển sách này”.

(William C. Harris, tác giả của Lincoln and the Border States)

Đã từ lâu Abraham Lincoln được ngưỡng mộ vì khả năng lãnh đạo, sự chân thật, và tài hùng biện của ông. Nhưng dù nổi tiếng là một người u sầu, vị tổng thống thứ 16 này khá hài hước. Với khả năng khác thường về việc bắt chước những người khác và với giọng mũi lôi cuốn của cư dân miền trung Hoa Kỳ, Lincoln có thể là một người hoàn toàn vui nhộn trên thực tế.

Với rất nhiều lời nói dí dỏm, những mẩu chuyện khôi hài, và những câu chuyện, cuốn sách Tặng phẩm của Lincoln khảo sát tỉ mỉ vài trò quan trọng của khiếu hài hước của Lincoln trong suốt sự nghiệp đầy biến động và cuộc sống riêng tư của ông. Là một tác phẩm hoàn hảo cho những người yêu thích tìm hiểu lịch sử cũng như những người ái mộ Lincoln, quyển sách tiểu sử xuất sắc và hấp dẫn này tiết lộ việc một tổng thống vĩ đại nhất Hoa Kỳ đã sử dụng sở trường của ông để dẫn dắt đất nước vượt qua cuộc nội chiến, một trong những thời kỳ đen tối nhất của nó.

Gordon Leidner đã khéo léo trộn lẫn sự nghiên cứu về khiếu hài hước của Lincoln với những ghi chép về cuộc đời của vị tổng thống này, cho thấy vị tổng thống thứ 16 của Hoa Kỳ không phải luôn là một người buồn phiền mà thường là một người vui vẻ có khả năng thưởng thức cũng như kể những câu chuyện hay.

Trích đoạn

Tại trường tiểu học của thầy Crawford, Abe và chị gái của cậu sử dụng một quyển sách giáo khoa được họ mang theo từ Kentucky, một phiên bản của Sách Học Đánh Vần của Thomas Dilworth. Qua sách này, họ đã học được các chữ số Á Rập và các chữ cái. Nhiều bài học trong sách này được lấy từ Sách Thánh Vịnh và Sách Châm Ngôn của Kinh Thánh, và nó bao gồm những kinh nguyện quen thuộc của trẻ em, “Lạy Chúa khi con chìm vào giấc ngủ, xin Chúa gìn giữ linh hồn con…

Kế mẫu của Abe nhớ lại rằng Abe “đọc hết tất cả những quyển sách mà ông có thể chạm tay đến”. Số sách này bao gồm The Arabian Nights, Aesop Fables, Pilgrims Progress, tác phẩm Ljƒe oƒ Washington của Mason Weems, các sách giáo khoa như The Kentucky Preceptor, và dĩ nhiên là cả Kinh Thánh.

Vì là con của một nông dân nên Abe không thể dành nhiều thời gian cho việc đọc sách. Một trong những công việc hằng ngày của Abe khi còn nhỏ là đưa ngũ cốc đến nhà máy ở địa phương để xay. Vào một địp nọ, khi đến nhà máy xay, Abe đã cột con ngựa cái già của gia đình vào tay đòn cối xay và thúc giục nó tiến lên. Vì trước đó đã nghe người ta than phiền rằng “con chó của cậu có thể ăn hết số ngũ cốc mà con ngựa già này xay ra với tốc độ bằng với tốc độ xay của con ngựa,” Abe quyết định thúc giục cho ngựa đi nhanh hơn bằng cách thỉnh thoảng lại la lên, “Mụ già mất nết hãy đứng dậy!” và vụt cho nó một roi. Rõ ràng là con ngựa cái này phát chán với cái trò đều đặn xảy ra này. Trong khi Abe đang la mắng con ngựa, “Đứng dậy, con ngựa đã lẹ chân đá một cú vào trán cậu. Người chủ nhà máy chạy vội vào ãm Abe đang bất tỉnh và cho mang cậu về nhà cha cậu. Abe đã nằm bất tỉnh suốt đêm, và rõ ràng là cậu đã “chết trong một khoảng thời gian” Vào ngày hôm sau, cậu bắt đầu hồi tỉnh, thân hình co giật một chốc rồi cậu tỉnh lại và thốt lên “mày là con mụ già mất nết!”

Là những người ngoan đạo, Thomas Lincoln và Sarah Lincoln đã trở thành thành viên của giáo hội Liffle Pigeon Creek Baptist Church. Đây là một Giáo hội Tin Lành Báp- tít “Khát Khe” hoặc “Nguyên Thủy” với những niềm tin rất bảo thủ và theo học thuyết của John Calvin. Abe dự lễ nhà thờ với cha mẹ và được giao trách nhiệm là gìn giữ cơ ngơi của nhà thờ.

Abe thích ngồi trong phòng khi người lớn nói chuyện và chăm chú lắng nghe tất cả những điều họ nói. Kế mẫu của cậu nhớ lại rằng sau khi mọi người ra về, cậu đã hỏi đồn dập cha mẹ nhiều câu hỏi, vì muốn hiểu rõ tất cả những điều họ đã nói. Có lần Abe đã nói rằng điều luôn khiến cậu giận dữ là khi người ta nói mà cậu không hiểu.

Nhiều người đọc:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button